hoàng tỷ thành thê ký

Trong "Luật của nhà Thanh - hộ luật - hôn nhân" quy định: "Bất cứ ai trả tiền để thuê vợ hoặc thê thiếp của người khác về làm của mình sẽ bị phạt 80 trượng. Người cho thuê cũng bị phạt tương đương. Người vợ cho thuê nếu còn là con gái thì được phép trở về Yến Nhi bước đến cạnh bên Thế Lãm : - Hoàng công tử sao lại chọn chốn này nghỉ chân. Nơi đây không tiện cho tỷ muội chúng tôi dừng chân. Thế Lãm nhún vai, đáp lời nàng : - Ậy, rồi nhị vị cô nương sẽ hiểu lý do vì sao tại hạ dừng ngựa chốn này. Chàng nắm tay Yến Nam miền Bắc. Chiều 17/10/2022, Công ty Cổ phần Đầu tư và Kinh doanh Golf Long Thành (Golf Long Thành) đã trao tặng 10 tỷ đồng cho Quỹ Vì người nghèo và an sinh xã hội năm 2022. Tại buổi lễ tiếp nhận ủng hộ, ông Lê Huy Hoàng - Thành viên HĐQT Golf Long Thành đã trao 10 tỷ đồng Hoàng Minh Thắng. 64 kbps. 10. 128 kbps. Chúc mừng bạn đã thêm playlist [TMH 79-90] Đức Maria Hiền thê của Thánh Giuse thành công. Tạo bởi: Thêm vào; Tải playlist; Giấy Chứng nhận Đăng ký Kinh doanh số 0305535715 do Sở kế hoạch và Đầu tư thành phố Hồ Chí Minh cấp ngày 01/03/2008. Read Chương 7: Lần đầu gặp mặt from the story Sủng Thê Làm Hoàng Hậu (Mạt Trà Khúc Kỳ) by harleyquin98 with 18,961 reads. 3s, sung, songtrungsinh. Chân Bảo Lộ h6m thÔng, gẦn hiỆp thÀnh city q12, 56m2, 2 tẦng, sỔ nỞ hẬu, chỈ 3 tỶ 990 triỆu. - Nguyễn Thanh Tùng Nhà Mặt Tiền Tân Phú, Trương Vĩnh Ký,5x15, Đang Cho Thuê 10tr,Giá 7 TỶ Hơn - Tran Quan Chính chủ Bán nhà ngõ 159 Phùng Khoang, Trung Văn, ô tô qua nhà, Kinh doanh, 55m, 5.68 tỷ. cheseawolfde1986. HOÀNG TỶ THÀNH THÊ KÝ Tác giả Mặc Du Thể loại Cổ đại, cao H, cung đình hầu tước, dưỡng thành, hoàng đế tính chiếm dục cao – hoàng tỷ xinh đẹp ấm áp, 3S SẠCH_SỦNG_SẮC, incest, phúc hắc, HE Độ dài 63 chương Tình trạng Hoàn edit. Hậu cung ba ngàn giai lệ, người với người hơn nhau ở cái bụng, chỉ cần sinh được con trai thì địa vị sẽ rất vững chắc. Mà Phó hoàng hậu chinh chiến nơi sa trường lâu ngày nên mắc phải chứng bệnh khó mang thai, cố lắm cũng chỉ có một đứa con gái là Tiêu Diên. Vậy nên sau này bà mới chọn một đứa con nuôi trong dòng họ, đó là Tiêu Trừng. Tiêu Trừng vốn là con thứ của Hải Lăng vương, gia thế của mẹ hắn quá thấp, lại còn mất sớm nên hắn chẳng có chút địa vị gì trong phủ. Vậy nên hoàng hậu may mắn mang thai hoàng tử thì việc phế hắn chỉ là chuyện cỏn con, còn nếu không thì hắn cũng sẽ có thể đăng cơ, hoàng hậu sẽ lên làm thái hậu hoặc là buông rèm nhiếp chính. Tóm lại, Tiêu Trừng là một quân cờ lý tưởng của Phó hoàng hậu. Ngày hắn vào cung, đến cả hạ nhân trong cung cũng khinh thường hắn nhưng duy chỉ có một người là không. Người đó vươn tay ra với hắn, bảo hắn gọi nàng là hoàng tỷ, nàng còn bảo với những kẻ coi thường hắn “Đây là hoàng đệ của bản cung.” Giữa trời đông lạnh giá, hắn lại cảm thấy ấm áp đến lạ. Từ nay, hắn được ban cho một cái tên mới – Tiêu Diễn. Tiêu Diên, Tiêu Diễn. Hai con người tưởng chừng xa lạ nhưng sẽ gắn bó với nhau từ đây cho đến trọn đời. … Lúc mới vào cung, Tiêu Diễn là một đứa trẻ rất ngây ngô, thuần khiết. Bởi vậy hắn bị người khác chèn ép đến nỗi có lần suýt chết dưới đáy hồ. Cũng may còn có Tiêu Diên kiên trì cứu hắn lên. Cũng nhờ lần này mà Tiêu Diễn hiểu được hậu cung đáng sợ thế nào. Hơn thế, hắn cũng hiểu, ở hậu cung này hắn phải là người có giá trị lợi dụng thì mới sống sót được, cũng như Tiêu Diên từng nói với hắn “Có giá trị lợi dụng không tốt sao? Biết trong cung này người vô dụng sẽ có kết cục thế nào không? Bọn họ đều chết!” Và tận đáy lòng hắn cũng biết, bây giờ hắn chỉ có thể dựa vào Tiêu Diên, mà Tiêu Diên cũng rất thương yêu hắn. Lúc Tiêu Diễn uống thuốc đắng, nàng sẽ đút cho hắn một viên kẹo, hắn sợ ngủ một mình, nàng sẽ đến ngủ chung với hắn, lúc nàng ra ngoài cũng sẽ dẫn hắn theo… Tiêu Diễn nghĩ, ấm áp này hắn sẽ được hưởng thụ cả đời. Nhưng có một ngày, hắn phát hiện điều hắn nghĩ có thể không thành hiện thực bởi vì hoàng tỷ Tiêu Diên của hắn có một vị hôn phu tên là Vương Uẩn Chi. Tiêu Diễn sợ nếu nàng lấy Vương Uẩn Chi thì hắn sẽ trở thành một người không ai yêu thương, nên đã đề nghị “Hoàng tỷ không thành thân có được không?” Rồi sau đó Tiêu Diễn lại hỏi “Hoàng tỷ, A Diễn rất thích tỷ, tỷ có thích A Diễn không?” “Ừm, A Diễn là hoàng đệ của ta mà.” Ngay lúc này, Tiêu Diễn cảm thấy rất hạnh phúc, tim đập thình thịch và một tình cảm khác lạ nhen nhóm trong lòng hắn. Có lẽ từ lúc này, hắn đã yêu hoàng tỷ của mình. Nhưng mãi sau này, Tiêu Diễn mới thấy ghét mối quan hệ, ghét tình tỷ đệ này vô cùng. Bởi vì hai chữ hoàng đệ này mà hắn không thể quang minh chính đại yêu hoàng tỷ. Mà ba tháng nữa thôi, Tiêu Diên của hắn cũng sẽ phải gả cho Vương Uẩn Chi. Tiêu Diễn biết rằng chỉ khi làm thái tử, làm hoàng đế thì hắn mới có thể làm những gì hắn muốn. Không biết là trời chiều lòng người, hay là người tự sắp đặt mà hai vị bệ hạ liên tiếp băng hà. Tiêu Diễn chính thức lên làm đương kim hoàng đế. Ba năm tiếp theo, mối quan hệ của Tiêu Diễn và Tiêu Diên dần nhạt đi, nàng không còn quan tâm hắn nữa. Nàng biết tất cả những chuyện đã xảy ra đều do một tay hắn làm, không biết từ bao giờ, đứa trẻ ngây ngô đó lại trở nên ngoan độc như vậy. Nhưng nàng nào biết, mọi thứ Tiêu Diễn làm đều vì nàng. Hắn bảo “Hoàng tỷ là người quan trọng nhất của A Diễn.” Hắn cũng không ngần ngại mà nói với quần thần rằng “Trẫm thích hoàng tỷ…” Mà hoàng tỷ của hắn lại suốt ngày dâng những mỹ nhân lên để hắn nạp vào hậu cung. Nàng còn muốn hắn lập Phó Uyển làm hoàng hậu. Được thôi, tất cả những gì nàng muốn, Tiêu Diễn đều làm. Chỉ có một điều hắn không đáp ứng là thành toàn cho mối hôn sự của Vương Uẩn Chi và Tiêu Diên. Tiêu Diễn tìm mọi cách để ngăn chặn hôn sự này, hắn thậm chí còn cho người ám sát Vương Uẩn Chi. Nhưng làm cách nào, cũng không ngăn được. Ngày đại hôn của nàng và Vương Uẩn Chi vẫn diễn ra, chỉ là… trong đêm động phòng, người bên nàng lại là Tiêu Diễn. Hóa ra hắn vẫn không từ bỏ, vẫn luôn muốn nàng thuộc về hắn. Tiêu Diễn lấy cớ có giặc Chu xâm phạm để đưa Vương Uẩn Chi ra tiền tuyến, phơi bày thân thế thật sự của Vương Uẩn Chi rồi đón Tiêu Diên vào cung, ngày đêm ở bên nàng. Thậm chí khi xuất chinh đánh giặc, Tiêu Diễn cũng đưa nàng theo. Không ngờ rằng Tiêu Diên lại bị phe cánh của Vương Uẩn Chi bắt cóc và y phát hiện nàng đã mang thai. Sau đó quân địch lợi dụng nàng để giết đương kim bệ hạ Tiêu Diễn. Trong lúc nguy hiểm nhất, phải lựa chọn giữa nàng và sự sống thì Tiêu Diễn vẫn kiên quyết chọn nàng. Đến tận lúc này, Tiêu Diên mới hiểu được lòng mình. Nàng không muốn thấy Tiêu Diễn chết, nàng thích hắn mất rồi. Rất may, Vương Uẩn Chi đã nghĩ lại và thả nàng ra, mối nguy hiểm cũng theo đó mà biến mất. Tuy nhiên, nàng và Tiêu Diễn chắc hẳn sẽ phải đối mặt với sự gièm pha của người đời khi hai người có con với nhau. Vậy liệu đứa con của họ có bình an ra đời mà không mắc phải bất cứ bệnh tật nào không? Và đương kim hoàng đế sẽ làm thế nào để quang minh chính đại rước mỹ nhân về nhà? Hãy cùng nhảy hố với mình để tìm hiểu nha. *** “Hoàng tỷ thành thê ký” là bộ truyện có cả thịt và có chút nội dung, đảm bảo có thể thỏa mãn các sắc nữ. Cảnh H cũng kha khá nhưng không đến nỗi nặng, cũng không có quá nhiều tình tiết ngược, nếu có ngược thì cũng là ngược nam chính vì anh thấy người trong lòng của mình lên xe hoa với người khác thôi. Vậy nên nếu bạn đang tìm một bộ truyện thịt thà đầy đủ thì đây hẳn là lựa chọn tuyệt vời đấy ạ. Kiền Nguyên năm thứ đông này tuyết đến có chút chậm, chỉ dùng chiếc lược chải nhẹ qua đầu cũng làm cho người ta mở bừng mắt *.* ý nói là bị buốt đầu, cung nữ đẩy cửa Trường Nhạc cung ra, một tiếng két vang lên, còn chưa cầm chắc lẵng hoa liền vội vàng chạy vào trong điện làm suýt chút nữa đụng trúng Ngô ma ma. Ngô ma ma đang bưng chậu nước nóng hầm hập hung hăng trừng mắt nhìn nàng ta thì nàng ta mới nhu thuận cuối đầu hướng ma ma cười hì hì làm lành.“Ngươi, cái nha đầu này, chuyện công chúa phân phó đã làm tốt chưa?”Tiểu cung nữ đi theo phía sau Ngô ma ma, nghe bà vừa nói, mới nhớ lại là mình muốn đi hoa viên hái cho công chúa một ít hoa.“Còn không mau đi, làm hỏng chuyện của công chúa thì làm sao cho tốt hả?”Tiểu cung nữ gật gật đầu, Ngô ma ma kia chính là lão nhân bên người công chúa, nàng ta thật sự không thể trêu vào. Nàng ta xoay người rời đi, chợt nghe tấm rèm che sau lưng chạm vào nhau phát ra âm thanh leng keng thanh thúy, tiếp theo là âm thanh biếng nhác mà tinh tế“Đã trở lại?“.Nàng ta lập tức xoay người trở lại, hướng đến người đó hành lễ, tươi cười làm cho ánh mắt cong lên, “Công chúa vạn phúc“.“Ôi chao, công chúa, người như thế nào đã thức dậy“.Ngô ma ma đem nước ấm trên tay giao cho tiểu cung nữ, tiến nhanh về phía công chúa, sửa sang lại quần áo cho nàng, lại hướng về tiểu cung nữ không chỉnh tề mắng, “Thanh Ninh, còn không lại đây!“.Mặc cho công chúa một kiện cẩm y trắng thuần, bên ngoài lại mặc một chiếc váy* màu tím nhạt in hình hoa mai nho nhã, theo sau là Thanh Ninh quỳ xuống đưa lên nước ấm cho nàng, Công chúa “ừ” một tiếng, thong thả nhẹ nhàng đem tay ngâm vào trong chậu nước ấm. Đợi đến khi ngâm cho đôi tay mềm mại trơn bóng, ma ma đúng lúc lấy ra cái khăn nhỏ cho công chúa lau qua. Lúc này, mái tóc dài buông rơi đến thắt lưng của công chúa chưa mang chút trang sức nào. Ma ma sai người mở ra tất cả các hòm xiểng, bên trong là trang sức cùng phấn hồng đầy đủ các kiểu dáng, sau khi trang điểm quen thuộc, nhẹ giọng hỏi“Công chúa hôm nay muốn dùng loại trang sức nào?“.“Đơn giản là được rồi.”“Dạ.”* dạng váy quay thời lúc ma ma cài trang sức, công chúa hỏi “Thanh Ninh, mới vừa rồi có chuyện gì mà vui vẻ như thế?”Thanh Ninh chậm rãi đứng dậy, cầm lược chải sơ cho nàng, nói “Công chúa, bên ngoài tuyết rơi đấy, nô tỳ nhớ rõ công chúa thích nhất chính là trời đổ tuyết cho nên nô tỳ cao hứng.”Thấy ma ma trang điểm chỉ còn một chút là xong, Thanh Ninh lấy gương qua, khen “Công chúa thật sự rất đẹp nha.”Nữ tử bên trong gương đồng thật sự rất đẹp, tóc mây đen như mực, khuôn mặt trắng như hoa lê, đôi mắt trong như thu thủy lại có chút lạnh nhạt, nàng thoáng đứng dậy, châu sai nhẹ rung, dung nhan lay động. Mà rực rỡ nhất là đôi môi màu hồng làm cho dung mạo nàng tỏa sáng, rực rỡ. Khóe miệng cong lên, tiếp nhận ly trà cung nữ dâng lên, nhấp miệng, nói“Có đẹp hơn nữa, bất quá cũng chỉ là nữ nhân.”“Công chúa...”“Đi thôi, người hẳn đã đến rồi.”Cước bộ nhẹ nhàng từ Trường Nhạc cung đến Đồng Trì, ma ma cho người chuẩn bị kiệu lui xuống, công chúa đồng ý, nói là muốn dọc theo hành lang ngắm chút cảnh tuyết. Ma ma lại không nghĩ đến điều này, hoàn toàn nghĩ rằng trong lòng công chúa không vui. Nàng chính là đích Trưởng công chúa Tiêu gia của Đại Tề, là vật báu trong lòng bệ hạ. Lúc công chúa sinh ra, bệ hạ còn ra lệnh cho nhà sư chọn ra một cái tên thật may mắn, tên chỉ có một chữ Diên. Chỉ tiếc, Phó hoàng hậu dưới gối không có con trai, hiện giờ lại muốn lựa chọn trong dòng họ thu nạp một dưỡng tử, không chừng ngày khác lại trở thành Thái tử. Trong lòng công chúa sao lại có thể không hờn chưa tới Đồng Trì, Tiêu Diên liền dừng bước.“Tuyết nơi này thật ra cũng không không tệ.”“Đúng vậy.” Ma ma đáp lại, lấy qua áo choàng trong tay Thanh Ninh, “Cẩn thận lạnh.”“Người nọ chính là... con của Hải Lăng vương, ta nhớ rõ gọi là Tiêu Trừng.” Thì ra người mẫu thân lựa chọn chính là hắn, trong lòng Tiêu Diên hiểu được vài phần. Kéo lại áo choàng, để cho hai người đứng chờ không được tiến xa xa, có một người đứng, quần áo màu trắng cùng với tuyết hoà thành một được âm thanh có người đến, người nọ xoay người lại, Tiêu Diên không dấu vết đánh giá hắn. Trong trí nhớ mang máng của Tiêu Diên vào ngày Tết lớn, chỉ mới thấy qua hắn vài lần, vẫn chưa cẩn thận nhìn qua. Suy đoán hắn quá lắm chừng mười ba mười bốn tuổi, dáng người tinh tế, còn chưa cao bằng nàng. Dung mạo của hắn thật sự xinh đẹp tuyệt trần, làn da trắng nõn, nếu tuổi lớn một chút, trái lại có một cỗ phong lưu thú vị. Tiêu Diên đến gần một chút, hắn liền lui về phía sau vài bước, có chút rụ rè đến khi không còn đường lui mới cúi đầu hành lễ.“Ra mắt... Công chúa...”Kéo hắn lên, cười nói “Đứng lên đi, sau này không phải gọi công chúa nữa, cũng giống như các công chúa khác trong cung, gọi ta là Hoàng tỷ đi.”Tiêu Trừng kinh ngạc ngẩng đầu, trừng mắt nhìn.“Ngươi đã tiến cung, cũng biết là vì chuyện gì đi?” Thấy hắn gật gật đầu, Tiêu Diên nói, “Theo ta đi gặp mẫu hậu thôi.”Sau đó kéo lấy tay hắn, cảm thấy hết sức lạnh lẽo, quét mắt qua người bên cạnh Tiêu Trừng, đều là người trong cung, nghĩ lại cũng khó trách. Trong cung phần lớn nô tài đều dựa vào thế lực, hắn bất quá chỉ là con thứ của Hải Lăng Vương. Mẫu thân địa vị rất thấp lại chết sớm, trong phủ vốn không có địa vị gì huống chi là ở trong cung?Cởi xuống áo choàng, khoác lên cho hắn, Tiêu Trừng vội vàng tránh được. Vẫn là nàng cứng rắn tự mình khoác lên cho hắn. Thắt tốt dây lưng, Tiêu Diên mới chú ý đến cổ áo hắn có chút cũ nát, còn có thể nhìn thấy dấu vết vá lại. Tiêu Diên híp mắt lại.“Ngô ma ma, đem hai hạ nhân này mang xuống, phạt hai mươi trượng.”Ngô ma ma sửng sốt một chút liền vội vàng nói vâng.“Trưởng công chúa tha mạng a!” Hai cung nữ sợ tới mức quỳ cung nhân trong Trường Nhạc cung, còn lại trong cung đều gọi Tiêu Diên là Trưởng công chúa.“Không hầu hạ tốt chủ tử, còn dám nói lại? Ngươi cũng biết người đứng trước ngươi là ai, chính là Hoàng đệ của bản cung!” Tiêu Diên nhìn lướt qua cung nữ trên mặt đất, kéo Tiêu Trừng hướng đến Phượng Loan cung của Hoàng Hậu mà mắt hắn hồng hồng, nghẹn nửa ngày mới ra một câu “Công... Hoàng tỷ... Ta thật không sao, liền bỏ qua cho các nàng đi.”Tiêu Diên yên lặng nhìn hắn, cười nói “Trong cung là như thế đó, không cần thay các nàng cầu tình, các nàng để cho đệ đứng dưới tuyết, khi đó các nàng có đưa cho đệ áo choàng, ấm lô hoặc là có mời đệ đi nghỉ ngơi một lát?“.Hắn lắc đầu, nhìn qua cung nữ quỳ xuống dập đầu xin tha thứ kia, cuối cùng cắn chặt môi không nói, nhìn thị vệ đem người kéo khỏi Đồng Trì, Tiêu Trừng kéo kéo áo choàng, đi một hồi thực không thấy lạnh, nhất là cổ. Lông trên cổ áo vây quanh thật ấm áp, còn kèm theo hương vị phấn son nhàn nhạt. Hắn nghĩ công chúa tỷ tỷ thật thơm cũng thật ấm áp. Đi theo phía sau Tiêu Diên, hắn thỉnh thoảng lại ngẩng đầu, lại sợ Tiêu Diên quay lại nhìn hắn, trong lúc suy nghĩ hết sức miên man suýt nữa đụng vào trước là vài tòa cung điện liên tiếp, hắn rất ít khi vào cung, cũng không nhớ rõ ai ở Diên xoay người phân phó Ngô ma ma “ Ma ma, ngươi về cung trước, sai phủ nội vụ đặt mua cho Trừng đệ chút quần áo. Nơi này có Thanh Ninh là tốt rồi.”“Dạ, lão nô cáo lui.”Nghe nói đặt mua cho hắn quần áo, Tiêu Trừng liền biết nàng đã nhìn đến một thân quần áo cũ nát này rồi, không khỏi lúng túng, đỏ mặt, đầu càng cúi thấp lợi Diên nâng cằm hắn lên, nhìn thấy ánh mắt né tránh của hắn “Bất quá là một bộ quần áo, mới thì như thế nào, cũ thì ra sao?” Cặp mắt hắc bạch phân minh từ từ nhìn nàng không hề trốn tránh, nàng mỉm cười, “Đi thôi.”Bất quá chỉ tùy ý cười lại làm cho Tiêu Trừng cả đời ghi khắc khoảnh khắc này. Bộ dáng nàng cười như hoa lê tháng ba nở rộ, thật đẹp, thật chính điện Phượng Loan cung, một cung nữ khom mình hành lễ, nói là Hoàng hậu đang ở Thiên điện dùng bữa. Tiêu Diên cho người nói lại không quấy rầy mẫu hậu dùng bữa. Nếu là bình thường, nàng chắc chắn tiến vào trong điện nhưng nay lại có Tiêu Trừng ở bên. Hắn mà đi vào trong chắc hẳn sẽ phi thường khẩn trương, vẫn là yên tĩnh chờ cung nữ dâng trà cũng dâng cho Tiêu Trừng một ly, hắn đứng im, chạm cũng không chạm vào.“Ngồi đi, không cần câu nệ.” Có thể khí thế Phượng Loan cung làm cho hắn bị dọa, nàng âm thầm cảm thán, nơi này của mẫu hậu cũng là quá xa hoa đi.“Đệ...”Lúc này, có giọng the thé của của thái giám kêu lên “Hoàng hậu nương nương giá lâm.”Chỉ thấy một thân ảnh đoan trang màu đỏ rực đi đến, Tiêu Diên cười tiến lên, gọi mẫu hậu. Phó hoàng hậu đáp lại, kéo tay Tiêu Diên qua vỗ nhè nhẹ “A Diên sao lại tới sớm như vậy, đã dùng bữa sáng chưa?”Không chờ Tiêu Diên mở miệng đã có cung nữ trả lời “Trưởng công chúa đến đúng lúc nương nương đang dùng bữa.”“Ah, vậy là nha đầu nhà ngươi để cho A Diên của bản cung bị đói?” Phó hoàng hậu ngồi ở chính vị vừa thản nhiên liếc mắt nhìn cung nữ vừa đùa nghịch với kim sắc hộ giáp của Diên vội tiến lên, ôn nhu khuyên “Mẫu hậu, hôm nay còn có chính sự đó.”“Đúng vậy, trước hết lui xuống đi.” Phất tay, để cho cung nhân đang chờ lui xuống. Phó hoàng hậu liếc mắt một cái, cung nữ thiếp thân tự mình nâng Tiêu Trừng dậy. Cho đến lúc này, hắn mới chính thức gặp được Hoàng hậu của Đại Tề. Phượng bào đỏ rực dài chấm đất, đầu đội mũ kim phượng, khuôn mặt quyến rũ lộ ra một cỗ anh khí, chỉ ngồi đó vậy mà không giận tự uy. Mọi người đều nói, Phó hoàng hậu xưng bá lục cung có lẽ không phải bởi dung mạo này mà là nhờ vào khí phách cùng với thủ đoạn.“Đến gần một chút, để cho bản cung nhìn rõ một cái.”Kim sắc hộ giáp nâng lên cằm của Tiêu Trừng làm cho hắn có chút đau. Phó hoàng hậu hài lòng để xuống, cười nói “Là đứa trẻ tốt, rất thích hợp làm con của bản cung.” Thu hồi cánh tay lại, vừa lòng nhìn thấy bộ dáng cẩn thận của Tiêu Trừng, lại hỏi, “Gọi là Tiêu Trừng?”“Vâng.”“Ừm, chữ Trừng tượng trưng cho thủy, vậy chẳng phải khắc với bệ hạ? Như thế này đi, bản cung ban thưởng cho ngươi một cái tên, Diễn, Tiêu Diễn.”Tiêu Diên hợp thời chen vào nói “Còn không mau tạ ơn mẫu hậu.”Tiêu Diễn đang sửng sốt, lập tức ngoan ngoãn khấu đầu “Nhi thần... Tạ ơn mẫu hậu.”Phó hoàng hậu duỗi tay ra, lập tức có người đỡ lấy tay bà, cẩn thận dìu “Tốt lắm, mang theo hắn qua thăm phụ hoàng ngươi đi, bản cung còn phải hảo hảo trông nom các tỷ muội chốn hậu cung đó.”Gần đây hậu cung lại thêm vài vị mỹ nhân, tài tử, Phó hoàng hậu đối với những nữ nhân mới tới này tự nhiên muốn chia rẽ các mối quan hệ này một phen, miễn cho các nữ nhân này hoài thai hoàng tử như thế là không tốt. Tiêu Diên cũng hiểu được, hiện giờ trong cung không có hoàng tử. Sinh ra công chúa cũng chỉ có ba vị là Diêu thục phi, Diệp mỹ nhân và Trữ tài tử. Nữ nhân trong hậu cung này bản lãnh cao hay thấp là ở cái bụng, chỉ cần có thể có con trai thì tỷ lệ được lập thành Thái tử rất lớn. Trước đây mẫu hậu cùng với phụ hoàng chinh chiến nơi sa trường, để lại chứng bệnh khó thể có con, từ đó cũng chưa từng hoài thai đứa nhỏ. Cho nên, lúc này mới muốn tuyển trong dòng họ một đứa con Tiêu Diễn đi ra cửa cung, bỗng dưng mọi việc thông suốt, nhìn qua Tiêu Diễn, trong lòng cảm thấy thương tiếc. Hắn chính là một quân cờ của mẫu hậu.“Hoàng tỷ...” Tiêu Diễn bị nàng nhìn có chút mất tự nhiên.“Không có việc gì, đi thôi.” Tiêu Diên chưa bao giờ nghĩ rằng, có một ngày hoàng đệ mà nàng nhất mực nâng đỡ lại nói với nàng rằng"Hoàng tỷ, ta chưa bao giờ xem nàng như tỷ tỷ."Cho đến khi một tháng sau ngày thành hôn của nàng, phò mã đã bị phái đi tiền tuyến, Tiêu Diên mới hiểu được ý nghĩa thật sự của câu nói kia.“Đàn ông ở bên cạnh hoàng tỷ chỉ cần mình trẫm là đủ rồi, nếu không nể mặt hoàng tỷ thì trẫm đã cho phò mã đi tịnh thân từ lâu rồi!”Chuyện xưa kể về thiếu niên tuấn tú yếu ớt lột xác thành đế vương phúc hắc áp đảo tỷ tỷ. Tác giả Thể loại Cổ Đại, Ngôn TìnhNguồn Cung Quảng HằngTrạng thái Đang raSố chương 20Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Thể loại Cổ đại, cung đình, tỷ đệ luyến, [H] aEditor Cat_Street_85Tổng số chương 58Có lẽ Tiêu Diên chưa từng nghĩ đến một ngày kia hoàng đệ của mình lại nói với mình rằng "Hoàng tỷ, từ trước đến giờ ta chưa từng bao giờ xem nàng là tỷ tỷ"Nhưng phải đến khi đêm hôn của nàng, phò mã lại bị điều ra tiền tuyến thì nàng mới hiểu hết câu nói ngày tỷ, nam nhân ở cạnh nàng chỉ có thể là trẫm, nếu không vì nàng thì trẫm đã cho phò mã đi tịnh thân.

hoàng tỷ thành thê ký